Uy thế của Đại Huyền Âm Chúa Tể khiến vùng âm gian này chìm trong áp lực, trên trời âm vân cuồn cuộn, Trương Bất Khổ nhìn chòng chọc Trương Xuân Thu trên đỉnh núi, nói đúng hơn là Đại Huyền Âm Chúa Tể!
Trong đầu Trương Bất Khổ trống rỗng, sự sỉ nhục của Đại Huyền Âm Chúa Tể đối với hắn, hắn không hề để tâm, thứ hắn để tâm là hồn phách của phụ thân đã không còn tồn tại.
Không có hồn phách, vậy là thật sự đã chết, không còn khả năng sống lại.
Giờ khắc này, Trương Bất Khổ không phẫn nộ, không sợ hãi, mà trong lòng tràn đầy mờ mịt.